Mẹ ơi, đừng khóc! Con đã về thiên đàng rồi
Ngày 26/12 vừa qua, cư dân mạng rúng động vì vụ việc thương tâm xảy ra với một bé gái 8 tuổi. Bé được xác định tử vong do phù phổi cấp tại bệnh viện A. Người đưa bé đến bệnh viện là bố ruột và vợ chưa cưới của bố. Sự việc sẽ chỉ dừng lại là một tai nạn bất ngờ, nếu như người ta không tìm thấy trên thi thể của bé rất nhiều vết bầm tím chứng tỏ dấu hiệu bị hành hạ trong một thời gian dài, bên cạnh vết khâu dài 20cm trên đầu bé, nơi lớp tóc mới còn chưa kịp mọc ra để che phủ.
Nghi vấn ngay lập tức được đặt lên hai người lớn sống cùng căn hộ tại một chung cư cao cấp, nơi bé gọi là “nhà”. Công an vào cuộc và nhanh chóng phát hiện ra "thủ phạm" của những trận đòn roi gây ra vô số vết bầm tím trên người V.A là những chiếc roi mây và roi gỗ từ vợ sắp cưới của bố V.A. Người phụ nữ tên Tr. là người tình của bố cô bé, ông Th., trước khi bố mẹ ruột cô ly dị và sau đó chính thức chễm chệ với chức danh “mẹ kế” của cô bé tội nghiệp.
Tr. khai rằng thường xuyên dùng đòn roi để dạy dỗ V.A, cho đến khi nào bé học giỏi và ngoan. Trong căn hộ còn có những bằng chứng cho thấy cuộc sống của bé V.A ở đây không hề hạnh phúc. Hàng xóm thường xuyên nghe tiếng V.A khóc lóc khi bị đánh đến mức quen tai, nhưng vì ông Th. và Tr. liên tục nói rằng họ đang “dạy con” nên không ai dám can thiệp.
Toàn bộ video ghi hình trong nhà vào ngày xảy ra vụ án đã bị xóa sạch, nhưng vẫn còn một cây lau nhà bị gãy làm đôi dính một phần tóc của V.A. Ngoài ra, trên tấm bảng trắng là một danh sách dài dằng dặc những công việc mà “mẹ kế” giao V.A phải làm – học từ 7 giờ sáng đến 16 giờ chiều, lau, quét dọn nhà cửa, bàn học, bàn thờ, giặt, phơi và xếp quần áo, dọn những túi rác khổng lồ,… Tất cả đều là trách nhiệm và nghĩa vụ hàng ngày của một cô bé mới chỉ 8 tuổi.
Không những thế, V.A còn bị cấm gặp mẹ ruột. Thời điểm cuối cùng cô bé được gặp mẹ là cách đây gần một năm, khi người vú nuôi của bé đã bí mật sắp xếp để bé có thể gặp được mẹ. Theo lời kể của bác ruột, sau khi hai mẹ con gặp nhau, bé V.A. khóc nói với mẹ rằng: “Mẹ không được đến thăm con đâu. Ba đã nói là mẹ không được gặp con mà”. Thấy mẹ khóc, bé V.A. nói tiếp: "Mẹ đừng khóc, con không muốn mẹ khóc đâu, mẹ đừng làm con buồn. Mẹ hứa với con là mẹ đừng bao giờ khóc nữa”. Trong câu nói ấy, người ta thấy được tình yêu ngây thơ và thuần khiết của một em bé đã bị nhuốm màu bởi nỗi khiếp sợ gây ra bởi chính những người gần gũi với em nhất.
(Ảnh: Bé V.A và mẹ ruột của bé)
Dưới vẻ ngoài của hai người trưởng thành hết sức bình thường, Th. - một giám đốc marketing với kinh nghiệm làm việc tại nhiều tập đoàn lớn và Tr. - một nữ nhân viên xinh đẹp thường xuyên xuất hiện với vẻ ngoài sang trọng, mấy ai biết được họ cầm sẵn trong tay lưỡi hái lấy đi mạng sống của một đứa bé non nớt.
Cơn phẫn nộ trỗi dậy trong lòng những người người làm cha mẹ, thầy cô giáo và những người quan tâm đến sự nghiệp giáo dục cho các thế hệ sau này. Người ta đặt ra câu hỏi: Loại người gì có thể hành hạ một đứa bé đến mức bức tử bé như vậy?
Dưới vẻ ngoài của hai người trưởng thành hết sức bình thường, mấy ai biết được hai con người bình thường đó đã cầm sẵn trong tay lưỡi hái lấy đi mạng sống của một đứa bé non nớt.
Cách đây một thời gian ngắn, có lẽ V.A không thể ngờ được mình sẽ có một người mẹ kế tước đoạt đi mọi điều em từng có - một gia đình hạnh phúc trong sự yêu thương và chăm sóc hết mực. Bỗng dưng em bị giam cầm trong chính ngôi nhà của mình. Những nạn nhân của nạn bạo hành có những tổn thương tâm lý khiến họ không biết làm cách nào thoát ra khỏi. Họ không thể nói chuyện với ai; không biết phải chia sẻ điều gì bởi những trận đòn roi dù là về thể chất hay tinh thần đã dạy cho họ rằng mọi lỗi lầm đều thuộc về họ và họ phải trả giá trong im lặng.
Nhưng càng im lặng, họ lại càng cần sự giúp đỡ. Có rất nhiều nguyên nhân dẫn đến kết cục thương tâm của V.A. Có người bình luận sao không ai nhận ra em bé đang bị bạo hành. Đó là sự thờ ơ cố tình từ những người biết nhưng “thà im lặng còn hơn”, hoặc nghĩ “đó không phải chuyện của mình”. Có người tự hỏi vai trò của những người thân bé ở đâu? Có thể mẹ, bác và ông ngoại bé đã không ở đủ gần để biết V.A đang bị bạo hành. Đó là sự thờ ơ vô tình.
5 cách người lớn có thể làm để giúp trẻ em tự vệ trước nạn bạo hành (*)
Các cha mẹ đang có con, ngay cả biết chắc việc bạo hành (hay bắt nạt) đang không xảy ra trong môi trường con đang sống, nhưng cũng cần dạy con về việc tự bảo vệ mình. Đây là những gì họ có thể làm:
- Cho con đọc và giảng giải về quyền trẻ em. Hãy nói với con rằng trong mọi hoàn cảnh, cho dù con cảm thấy khó chịu nhỏ vì sự trêu chọc của ai đó, con cũng có thể nói cho cha mẹ biết. Vì những bạo hành thường bắt đầu từ những việc nho nhỏ trước, và khi ta quen dần với những nho nhỏ đó, nó sẽ lớn dần và mình mất kiểm soát về tâm lý. Các cha mẹ nên dạy cho con cái mình hiểu về những quyền mà các con có.
- Bắt nạt xảy ra nhiều hơn với trẻ em. Bắt nạt là hành hạ có chủ đích về thể chất, lời nói hoặc tâm lý, có thể bao gồm từ đánh, xô đẩy, đe dọa và chế nhạo đến tống tiền và tài sản. Một số trẻ bị bạn tẩy chay, tung tin đồn - đây cũng là hành vi bắt nạt. Hiện tại Internet đang là công cụ học tập, chúng ta cũng cần dạy con về bắt nạt trên mạng. Nếu con nhận tin nhắn chế nhạo hay các tin đồn trên mạng xã hội - đây cũng là bắt nạt. Hãy dặn con rằng khi con có những cảm xúc khó chịu, buồn bã… cho dù con cảm thấy là do mình làm sai, con cũng cứ nói với ba mẹ, hoặc ai đó mà con tin tưởng (vì các nạn nhân bị bắt nạt hay bạo hành họ thường có suy nghĩ do mình làm sai điều gì, dẫn tới việc âm thầm chịu đựng).
- Nếu con nói về việc bị bắt nạt, hãy bình tĩnh lắng nghe thật trọn vẹn (đừng vì cảm xúc giận dữ hay lo lắng mà phản ứng thái quá, bình tĩnh lắng nghe đầy đủ thì con mới nói hết được). Các con thường gặp khó khăn khi nói với người lớn về việc bắt nạt vì con có thể cảm thấy xấu hổ về việc đang xảy ra, hoặc lo lắng rằng cha mẹ sẽ thất vọng, khó chịu, tức giận.
- Đôi khi con cảm thấy đó là lỗi của chính mình, rằng nếu con hành động khác đi thì điều đó sẽ không xảy ra. Đôi khi, con sợ hãi rằng nếu kẻ bắt nạt phát hiện ra điều con đã nói, mọi việc sẽ trở nên tồi tệ hơn. Có trẻ lo lắng rằng cha mẹ sẽ không tin lời con nói.
- Hãy thường xuyên trò chuyện với con về các tình huống xấu có thể xảy, sử dụng mệnh đề “Nếu - Thì” hoặc đặt câu hỏi “Con nghĩ sao…?” Trong những sự kiện thời sự nóng, hoặc khi đọc sách, xem phim liên quan đến những chủ đề này, hãy nhân cơ hội này đặt ra các giả thuyết: “Nếu con là… thì con sẽ làm gì?”, “Con nghĩ gì về điều này?" hoặc "Con nghĩ người đó đáng lẽ phải làm gì?"
Chúng ta đang liên tục mang những đứa trẻ đến với thế giới này, nhưng chúng ta chưa bao thực sự biết phải làm những gì để nuôi dạy chúng và tạo cho chúng môi trường phù hợp nhất để lớn lên. Một sự sứt mẻ dù là vô tình hay cố ý trong những mối quan hệ thân thuộc cũng có thể để lại những vết sẹo suốt đời trong tâm hồn đứa trẻ. Có rất nhiều người lớn trong xã hội hiện đại mắc chứng rối loạn lo âu hay những chứng bệnh tâm lý khác chỉ vì những vết sẹo không ai biết bắt nguồn từ những nỗi ám ảnh trong quá khứ.
Câu chuyện của V.A như giọt nước tràn ly khiến chúng ta phải thực sự dừng lại và tự hỏi về vai trò và trách nhiệm của người lớn khi tương tác với những đứa trẻ. Tác hại của bạo lực cho dù là thể chất hay tinh thần sẽ ảnh hưởng tới trẻ rất có thể là suốt đời và mãi mãi phá huỷ các mối quan hệ gắn bó của trẻ với những người xung quanh.
Chúng ta đang cùng nhau đi qua những ngày cuối cùng của năm trong không khí hân hoan khi Giáng sinh vừa đi qua và một năm mới sắp đến với những khởi đầu mới. Nhưng điều đó sẽ mãi mãi không bao giờ xảy ra với V.A, bởi cuộc sống của em đã vĩnh viễn dừng lại ở tuổi thứ 8.
Liệu dưới lớp đất lạnh kia, V.A có còn mong đợi hay ước mơ gì, còn tình yêu nào mà em chưa thể nói hết với bố, với mẹ và em trai? Còn mong ước nào mà em chưa thể thực hiện? Và thậm chí, còn những thay đổi nào mà em có thể đem đến cho tương lai, nếu như em vẫn tiếp tục được lớn lên và dạy dỗ trong tình yêu thương lành lặn? Chúng ta sẽ chẳng biết được câu trả lời đó, nhưng ít nhất, với V.A giờ đây, không ai có thể tiếp tục làm em đau nữa rồi.
(*) Tham khảo từ Facebook Vũ Thị Thu Hằng